Với tầm tiền khoảng 1,3 tỷ trở xuống, rất nhiều gia đình trẻ vẫn nghiêng về tập thể cũ hơn hàng loạt chung cư thương mại đang đua tranh khách. Từ những năm thập niên 60-70 đến thời điểm trước 2000, đa phần cuộc sống của dân cư Thủ đô vẫn trông vào hàng loạt chung cư, khu tập thể cũ được Nhà nước xây dựng, cấp, phân chia cho CBCNVC. Đến nay, trước sức ép về nơi ở gia tăng, cũng như dân số "nở" ra theo thời gian, dự án alibaba an phước mau chóng bùng nổ về số lượng để đáp ứng nhu cầu An Cư của người dân. "Mặt trái của tấm huy chương": số lượng không đi đôi với chất lượng. Hậu quả để lại: chung cư thương mại ế dài, "sân khấu" BĐS chỉ còn "kép chính" là nhà đầu tư "lướt sóng" bắt tay cùng chủ dự án, trước nỗi lo dai dẳng của cơ quan quản lý và hàng triệu người lao động đang trú tạm trong những căn nhà thuê.


Từ căn nguyên đó, rất nhiều khách hàng (đa phần là gia đình trẻ) càng có lý do "trao gửi" niềm tin nơi chung cư tập thể cũ. Không bàn tới dự án đất nền giá rẻ đã hoàn thiện và đi vào hoạt động ổn định (vì số lượng quá khiêm tốn và giá cả cũng "chát" so với khả năng tài chính của người lao động). Tham khảo ngẫu nhiên nhiều khách hàng đang quan tâm tới tập thể cũ từ đầu năm 2014, mức chi trả trong mức "chịu được" của họ chủ yếu dưới 1,4 tỷ đồng. Nguyên nhân nhiều nhà tập thể cũ ở Thủ đô đang đắt khách, chính là độ bền "dẻo dai" của nó. Nhận định này được cho là "trái khoáy" so với lý thuyết về xây dựng dân dụng.

Theo báo cáo của Bộ trưởng Xây dựng vừa gửi Thủ tướng, vào cuối tháng 3: thị trường bất động sản những tháng đầu năm 2014 đã có xu hướng ấm dần lên, nhưng còn nhiều khó khăn như: hàng tồn kho lớn, dự án xa trung tâm, giá cả bất động sản vẫn ở mức cao so với thu nhập của người dân. Do đó, một trong những giải pháp đầu tiên để giúp giải quyết hàng tồn kho được Bộ trưởng kiến nghị là: Không cấp phép dự án phát triển nhà ở thương mại, khu đô thị mới trong năm 2014. Một thời gian dài, từ năm 2008 đến nay, Bộ Xây dựng đã để cho thị trường bất động sản tự điều chỉnh, nhưng lượng hàng tồn kho vẫn còn tương đối nhiều.

Thiết nghĩ, đó là một căn cứ để Bộ kiến nghị với chính phủ. Trong điều kiện lượng hàng tồn kho còn lớn như thế, kiến nghị này sẽ có lợi cho những nhà cung cấp bất động sản đã và đang có những công trình dở dang, tạo điều kiện cho doanh nghiệp giảm sức cạnh tranh, giảm hàng tồn đọng. Tuy nhiên, nếu chúng ta hạn chế những dự án mới đối với nhà ở thương mại trong năm 2014, tất yếu nguồn cung sẽ hạn chế, dẫn đến cơ chế tự điều chỉnh về giá trên thị trường bị hạn chế theo. Như vậy người tiêu dùng, các nhà đầu tư có nhu cầu về nhà ở sẽ không được lợi. Bởi cơ chế tự điều chỉnh giá là một cơ chế của thị trường, tạo lợi ích cho những người có nhu cầu thực sự về nhà ở thương mại.

Trở lại với những ưu và nhược điểm của tập thể cũ. Bản thân những gia chủ tại các khu chung cư có tuổi đời không thua kém họ(!) thừa nhận: diện tích sử dụng thường nhỏ nếu không cơi nới, phức tạp về sửa chữa nhà cửa (xin ý kiến hàng xóm), bất tiện nếu con cái lớn lên, bất tiện về chỗ gửi xe…

Bù lại, "điểm cộng" của tập thể cũ chính là vị trí trung tâm (yếu tố quyết định giá cả). Những khu hội đủ các yếu tố trường học, chợ dân sinh, siêu thị, bệnh viện, giải trí như Tập thể khóa Minh Khai (ngõ Hòa Bình 7, Hai Bà Trưng), Nghĩa Tân, Thành Công đang được chủ nhà "quát" giá 1,5 tỷ đồng cho căn khoảng 30m2 diện tích sổ đỏ (50-60m2 diện tích sử dụng) là điều dễ hiểu. Thêm nữa, không gian thoáng đãng, lưu không tốt, sân chơi sinh hoạt cho người già, trẻ nhỏ có.

Ngoài ra, đối với các nhà đầu tư tiềm năng, các nhà cung cấp bất động sản có năng lực, sau một thời gian dài trải nghiệm, họ bắt đầu nhận định được phân khúc nào là phân khúc mình có khả năng đầu tư và có thể thu được lợi nhuận. Nhưng nếu họ thấy doanh nghiệp có tiềm năng đầu tư ở phân khúc nhà ở thương mại trong năm 2014, thì lúc này, quyền tự do kinh doanh của doanh nghiệp sẽ bị hạn chế, nguồn cung bất động sản sẽ giảm theo.

Nhưng người mua nhà lại đưa ra "lý": nhìn khắp nơi trong Hà Nội, những tập thể cũ trên dưới 20 năm cơ bản vẫn ở tốt. Ngay cả C5 Quỳnh Mai (tuổi đời 60 năm), Thanh Xuân Bắc (Thanh Xuân), Thành Công, Nghĩa Tân (Cầu Giấy)… cư dân vẫn sinh sống ổn. Nói như vậy, không có nghĩa chủ nhân các căn hộ tập thể cũ chấp nhận sinh hoạt bất tiện và… không biết sợ nguy hiểm vì công trình xuống cấp. Mới đây, trường hợp tập thể C5 Quỳnh Mai (Hai Bà Trưng) bị "nêu tên" vì chất lượng công trình báo động, mỗi tầng chỉ có 1 nhà vệ sinh chung(!).

Giới "săn lùng" chung cư cũ cũng như những ai đang "không chốn An Cư" ở Hà Nội lại càng lạc quan trước một số dự án cải tạo, xây mới tập thể cũ đã thành hình: C7 Giảng Võ, D2 Giảng Võ. Một tương lai về những tập thể cũ (sau khi "thay áo mới") ùn ùn cư dân sinh sống, đối lập với vô số chung cư mới xây trống vắng khách mua, được vẽ ra với cơ sở đó.